CHUYỂN NHÀ – Một niềm vui đến với tự do

Chào các bạn. Gần đây mình có một ý tưởng, cho việc rời “nhà” của mình. Một sự rời nhà theo tính vật lý, nhưng cũng theo một thể thức tinh thần. Cảm giác lớn hơn, trưởng thành hơn và có gì đấy tươi mới chờ phía trước.

Để nói về điều này, có một vài điều mình sẽ kể ra cho các bạn có thể hình dung. Mình – 1 cô bé luôn đi tìm kiếm những vùng đất bên ngoài vào tất cả những lần mình có cơ hội. Không chỉ tìm kiếm những chuyến đi, mình còn tìm kiếm một điều gì sâu thẳm bên trong đấy nữa. Nhưng mình chả bao giờ biết, dĩ nhiên rồi, chỉ biết rằng khi được đi tới một nơi mình muốn, được ở tại một homestay mình lựa chọn, được làm theo những lịch trình và thể hiện con người mình một cách tự do nhất, mình như được có thêm một luồng sức mạnh vô ngần.

Những điều ấy cứ tiếp diễn, cho tới một ngày, mình nằm mơ. Trước khi mơ, mình ở căn phòng cũ của mình, đau đầu về chuyện áp lực và những câu chuyện hàng ngày. Mình nghĩ tới chiếc blog/trang viết “Đường tiệm cận” này như một dấu hỏi: “Cuối cùng điều này là gì, thực sự với mình?” và đi ngủ giữa ngày trong tâm trạng lẫn lộn đau đáu ấy. Trong giấc mơ, có một hình ảnh với những lượn sóng mấp mô với đầy màu sắc, ở một góc hình, có một căn nhà nhỏ cứ lênh đênh trên đấy. Căn nhà nằm giữa những con đường sóng gam màu đất – nóng, còn bầu trời là một màu tím – xanh. Lý trí trong mơ của mình bảo phải nhớ lấy hình ảnh này. Sau đó, mình sực tỉnh. Trước khi mở hẳn mắt nhìn khung cửa sổ bên ngoài, giọng nói của mình, như thể vẫn còn chiêm bao, lẩm bẩm một câu: “Đường về nhà!”.

Nghe có vẻ khó hiểu, nhưng thật ra sau giây phút ấy mình như tỉnh hẳn. Mình hiểu giờ đây mình đang cần nhất, cần thực sự điều gì. Mình cũng hiểu, đường tiệm cận thực chất ý nghĩa của nó như thế nào đối với mình. Mình luôn đau đáu việc làm thế nào để tới gần con người đích thực nhất trong tâm hồn, làm thế nào để tinh thần của chúng mình gần gũi nhất với bản thể sâu sắc của bản thân. Làm thế nào để vơi bớt cảm giác sợ hãi và thêm nhiều sự tự tin và dũng cảm để thể hiện nó. Làm thế nào để vuốt ve chính những niềm đau và ngồi lại khi mình tức giận? Đó là khía cạnh tinh thần, mình muốn tìm hiểu sự tăng trưởng và con đường đồng hành càng ngày gần với con người chân thật bên trong.

Còn về mặt thể lý, mình đã luôn khát khao có một không gian riêng tư của chính mình. Một ngôi “Nhà” đúng nghĩa. Một nơi mà từng góc mình thấy mình trong đó, một nơi mà mình san sẻ với ai đó mình thương yêu. Một nơi ghi lại từng khoảnh khắc, từng giọt nước mắt và từng nỗi buồn mình trải qua. Nó như một giấc mơ, và trước đó mình không hề có khả năng thực hiện cũng như sẵn sàng chấp nhận điều ấy nên là… nó đã được cất giấu đi. Đến khi có giấc mơ ấy, mình thực sự nhận ra mình cần tìm không gian ấy. Không phải chỉ đợi khi nào thuận lợi hay có một cái cớ hợp lý để chuyển đi, mà là thực sự bắt tay đi tìm và xây dựng nó. Trước bao nhiêu con đường có thể đến được với “ngôi nhà” trong mình, mình cần làm bước đầu tiên: Đi tìm. Và thế là mình đi tìm nhà, và trong quá trình đi tìm nhà mình nhận ra là mình cũng cần một nơi để ghi lại những sự thay đổi ấy trong mình, ghi lại cho mình và cho cả người quan tâm tới mình. Mình có một người đồng hành mà nếu không có họ, có lẽ tất cả những điều này sẽ không xảy ra. Và một lần nữa, mình lại nhận ra, rằng khát khao có thể tạo nên một không gian an toàn, ấm áp và dễ chịu cho trang viết này lại trở nên rất đỗi thật và gần gũi.

Hãy cứ tưởng tượng mỗi người đều có nơi của họ thuộc về, nơi đấy gọi là nhà. Nhà của mỗi người có thể sẽ khác nhau, từ định nghĩa đến trạng thái vật lý hay cả việc nó có đang tồn tại ở thì hiện tại này hay chỉ trong quá khứ hoặc tương lai. nhưng đó là điều hết sức ban sơ và thiêng liêng của mỗi người. Nó là thứ mỗi ngày chúng ta gặp, là thứ mỗi ngày chúng ta sờ, là thứ mỗi ngày chúng ta sống với. Con người chân thật của bạn sẽ được nuôi dưỡng trong đó và chỉ có con người chân thật bạn mới tạo nên được ngôi nhà cho chính bạn.

Mình và người bạn đồng hành của mình hiểu rằng, nơi đây – trang viết này là Đường Về Nhà của chúng mình. Hành trình Đường Tiệm Cận chính là Đường Về Nhà, là nơi bọn mình cố gắng tiến gần tới con người chân thật bên trong và đi tìm, xây dựng không gian chúng mình thuộc về. Và mình chỉ hi vọng rằng, nó sẽ ghi lại những điều mà sau này nhìn lại, chúng mình sẽ không bao giờ hối tiếc và mỉm cười về những điều đã đi qua. Và nếu may mắn hơn, mình thực sự cầu nguyện sẽ gặp gỡ được những người bạn khác cũng đang đi như chúng mình. Thật hạnh phúc nếu chúng ta gặp nhau và truyền năng lượng và san sẻ niềm tin dành cho nhau.

Chúng mình sẽ thay màu sắc cho ngôi nhà sớm thôi, và đi tiếp hành trình dài thật sự. Thật hi vọng, gặp lại các bạn ở đó nhé!

P/s: Phía dưới là hình ảnh trong giấc mơ của mình và mình nháp lại nó.

Hàng trăm niềm yêu mến!

Từ người bạn Lơ Mơ và Lâu Bâu (lấp ló phía sau)

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.