
Tôi vẫn còn nhớ, tại mỗi cuộc trò chuyện, chủ đề làm thế nào để yêu bản thân mình luôn được trao đổi rất sôi nổi. Niềm tin vào việc yêu thương mình nhiều hơn sẽ khiến cho cuộc sống của mình thay đổi theo hướng tích cực hơn thường được mọi người suy nghĩ sâu sắc. Ai cũng cảm thấy, đây là điều mình nhiều khi thiếu mất. Có người cảm thấy trước đây mình đã làm nó rất dễ dàng nhưng sao giờ mọi thứ thật khó khăn. Cũng có người khuyên nhủ rằng, sống nghĩ tới mình trước tiên, ưu cầu bản thân mình trước là một thực tập quan tâm tới nhu cầu được yêu thương của mình. Tôi nhớ, câu chuyện của mọi người đều được xuôi theo dòng nước của việc yêu chính mình, cho tới khi, một ai đó hỏi tôi rằng, vậy cụ thể họ phải làm gì trong cuộc sống hàng ngày để yêu bản thân họ? Họ chưa bao giờ nghĩ tới việc bản thân mình được yêu bởi mình sẽ thế nào. Và cũng không biết bắt đầu từ đâu.
Tôi không nhớ là mình đã có câu trả lời cho lúc đó không. Chỉ xin trích dẫn lại một đoạn hội thoại tôi đã có, hôm trước vừa tìm lại được:
"Câu hỏi cá nhân khi nào rảnh và hứng thì trả lời: lúc em nói em bỏ thời gian chăm sóc bản thân, thông thường những lúc đó em làm gì?
Em làm mọi việc tạo cho mình cảm giác được chính bản thân mình yêu thương
Đốt tinh dầu ấm phòng này, nhìn ngắm các loại cây hoa này, bôi và xoa các loại dầu trên cơ thể một cách nhẹ nhàng này, mà chúng còn thơm nữa
Rồi mấy cái chăm sóc da dẻ tóc tai các thứ của con gái này. Giãn cơ này, hát thầm thì này, ngồi tĩnh lặng này, xoa bóp cho bản thân này, mát xa khuôn mặt này.
Vân vân và vân vân. Rất nhiều thứ có thể làm
Viết lách hay đọc sách hay uống đồ nóng hay ủ ấm,....."
“Nhưng quan trọng là mình làm nó theo cách nào, để khiến bản thân mình được yêu thương nhất!“
"Ví dụ như là bôi kem và thoa kem là hai hình thức hành động rất khác nhau
Khi tập trung và tĩnh tại làm mọi thứ như là chính nó thì không chỉ một phần cơ thể tham gia vào quá trình đó mà là toàn bộ cơ thể, tâm trí và linh hồn mình cùng thực hiện. Có niềm tĩnh tại đủ đầy trong đấy. Như thế là thiền, khi làm những việc như là chính nó. Ăn là chỉ ăn, thoa chỉ thoa, ngủ chỉ ngủ, đi chỉ đi, tinh thần và cơ thể kết nối với nhau khi làm việc ấy: tâm trong lòng lặng lại, hành động tự dưng sẽ nhẹ nhàng và xuyên suốt như nó vốn có."
Hai năm trước, tôi vẫn chật vật trong hành trình tìm kiếm và yêu lấy bản thân. Thường thì, tôi nhận được tình yêu về mình thông qua cảm nhận của một người khác. Lúc đó, nếu ai yêu thương tôi, tôi sẽ cảm động đến rơi nước mắt, vì đơn giản rằng, tôi nghĩ bản thân mình không xứng đáng được yêu thương. Những hành động yêu thương chính bản thân mình, đa phần phải tập luyện và diễn ra trong những khoảnh khắc rất nhỏ hàng ngày. Dù vậy, chúng vẫn “cứu cánh” tôi nhiều lúc, khi tôi một mình giữa những cơn bão ập tới. Thực ra, những vết thẹo sẽ khó mà biến mất trên cơ thể tâm hồn bạn, việc thoa một lớp kem lên cơ thể vật lý, dịu dàng với những chỗ đau là cách để bạn chạm vào mình. Để cảm nhận sự run rẩy của cơn đau và nói với bản thân mình hãy bình tĩnh; rằng: “Tôi ở đây!”

Và tôi ở đây, ngồi sẵn một chiếc ghế, để được nghe bạn kể về
Bạn đã làm gì để yêu bản thân mình?
Uhmm, tớ dẹp chuyện đang cố làm xong. Đem quyển sách cổ tích thương thương ra đọc và xoa xoa nỗi buồn nhỏ trong lòng bằng cách vỗ vỗ lên tóc nhè nhẹ. Chỉ hôm nay thôi. Còn ngày mai sẽ là một nỗ lực mới. Khi đó tớ sẽ kể cậu nghe nhé.
LikeLiked by 1 person
Gấu ơi, cảm ơn cậu đã chia sẻ những việc mình làm khi quan tâm tới mình nhé! Nếu được, khi nào bạn gấu viết lại cho bọn tớ cùng nghe việc nỗi buồn nhỏ sau đấy đã nói gì nha!
Chúc Gấu mềm ngày đẹp.
LikeLike