Đi tìm DOPAMINE

“Cuộc hành trình đi tìm kiếm hạnh phúc chả bao giờ kết thúc. Thay vì đó, tôi đi tìm kiếm Dopamine, từ những xung động nhỏ nhoi trong cuộc sống của mình. Với niềm tin rằng, nếu tôi gom lặt đủ một chuỗi dopamine mỗi ngày, tôi sẽ ở đây, an bình với tràng hạt hạnh phúc trong tay.”

  1. Tell me what you’re feeling. Tell me what you’re hiding. In your mind.
    Hãy nói cho tôi biết, em đang cảm thấy thế nào. Hãy nói cho tôi biết, điều gì em đang trốn chạy. Trong chiếc đầu của em.

Mỗi lần thức dậy, tôi tự hỏi mình, rằng tôi sẽ cảm thấy ngày hôm nay thế nào. Tôi đọc các dấu hiệu mình nhận thấy được qua đôi mắt trần tục, từ màu rèm: có thể biết ngày nắng hay âm u; từ vị trí cái gối/chăn trước mặt có thể biết đêm qua mình ngủ yên hay động; từ chiếc chậu bát đũa đang phơi cạnh bồn rửa bát mà biết mình có muốn nấu ăn tiếp hay sẽ lười nhác ăn bậy hôm nay,.. Tôi ngửi thấy mùi nồm trong không khí, đôi khi là mùi nhà ai nấu đồ sớm cho ngày dài làm việc, tôi sẽ thấy bụng mình đói hoặc không bằng cách nghe nó kêu rộn rạo hay ào ào. Thậm chí, việc uống quá nhiều nước vào hôm trước có thể thấy ách bụng vì tiêu hóa làm việc tốt nên mắc tè.

Tôi đang cảm thấy thế nào? Hỏi rồi dừng lại một nhịp! Nếu quá khó khăn để đưa ra một hay vài tính từ nào đó; thì có thể trong người mình đang lạc mất một thứ gì đấy; hay chính mình ngại đối diện với những cảm xúc của mình. Nếu một vài câu là không đủ để diễn tả điều bạn đang cảm thấy; có thể những xúc cảm vẫn còn mải rong chơi, chạy tỏa ra các hướng.

Tôi cảm thấy không ổn với cơ thể của mình.

  • Chỗ nào trên cơ thể mình cảm thấy không ổn?
  • Mình không chắc có thể xác định nó. Hơi đau, người hơi khó dịch chuyển, từ phần dưới.
  • Bắt đầu khó dịch chuyển từ chỗ nào nhỉ? Mình thử chuyển động người xem nào
  • Chà! Có vẻ… ai chà! Nó đến từ mông, hai bên hông
  • Còn nữa không?
  • Nó tức ở hai bên bẹn, nằm thẳng dịch người lên hơi nhức. À nó ở chỗ hai bên háng.
  • Hôm qua làm gì những bộ phận quanh đó nhỉ?
  • Múa ballet. Bài tập hôm qua mình đã không khởi động kỹ.

À… ra thế!”

Một cuộc đối thoại kiểu như vậy thường diễn ra trong tâm trí và cơ thể tôi. Khi không biết phải miêu tả mọi thứ mình đang cảm thấy thế nào, những câu hỏi và trả lời lần mò khiến cho não bộ bắt đầu tĩnh lại. Scan toàn bộ cơ thể và những trải nghiệm bắt đầu hiện ra rõ hơn. Khi nhận thức được cơn đau đến từ đâu, và hiểu ra điều gì dẫn tới điều đó (nếu may mắn), tôi nhẹ nhõm hơn và thư thả tìm cách làm quen với những sự hiện diện mới trên bản thân mình trong ngày. Như trong bài hát có câu, em đang cảm thấy gì? Những điều chưa tỏ dần trở thành vật giấu trong kho báu, mỗi lần tìm được là nhận được sự nhẹ nhàng về tinh thần.

Trong một quyển từ điển có viết về từ “self-realize”, tạm dịch rằng: Khi một người bắt đầu nhận thức về những điều trong mình, họ đang sống gần hơn với con người đích thực trong họ.

2. Những điều “lấp lánh” trong những mối quan hệ

Tôi nhận ra rằng, từ nhỏ, tôi đã đi tìm những khoảng khắc “lấp lánh”. Chữ “lấp lánh” này được mượn bởi một chị bạn có mối quan tâm bền vững về các mối quan hệ thân mật, tình yêu và tình dục. Tôi chả gặp chị mấy nhiêu một năm, một cuộc gặp đàng hoàng_ngồi ở một đâu đấy, tĩnh lại và hỏi han chuyện. Những cuộc gặp của chúng tôi thường diễn ra nhanh chóng, thường là nơi đầu ngõ nhà chị, hoặc chị tạt ngang qua nhà tôi, lấy vài món bánh, đồ ăn tôi làm. Những cuộc gặp như vậy, thường sẽ có bất ngờ! Có lúc chị đem một vài loại quả nào đấy, khi chị được cho, khi chị vặt ở vườn xa nhà chị. Lúc chị cho tôi lọ tương ớt handmade ai đó tự làm. Khi thì một tấm áo màu xanh rất lạ, kiểu mặc chị bảo tự sáng tạo nhé vì chị không biết đâu, mà chất vải đẹp quá, đúng kiểu tôi thích.

“Lấp lánh”, đó là cảm giác của tôi khi tương tác với chị. Chúng tôi không nói với nhau nhiều lời, chúng tôi không quan tâm nhau theo kiểu: “Ê giờ chị/em đang làm gì?”, “Gia đình ra sao?”, “Cuộc sống theo đuổi như thế nào?”,… Chúng tôi trao cho nhau những mẩu giấy nhỏ, viết tay, kẹp vào đâu đấy trong túi đồ. Mỗi khi về nhà giở ra, cảm giác một người động viên mình, chìa tay ra với mình và nói rằng, cám ơn bạn ở đấy và sự tồn tại của bạn thật đẹp đẽ.

Tôi rất may mắn, khi tìm được những điều lấp lánh như thế ở những người đã xuất hiện trong cuộc đời tôi, dù dài hay ngắn ngủi. Những hành động đẹp người ta làm với nhau trước mặt. Một khoảnh khắc một bạn nam vuốt nhẹ con mèo. Một bạn phục vụ bàn sẵn sàng đổi chiếc bánh lạnh bên trong dù tôi đã cắn dở, để lấy một chiếc bánh khác, hâm nóng hơn. Một nụ cười của một thân chủ, vượt qua được một khoảnh khắc của lo âu và hoảng loạn, đang ngồi kể lại. Một bát súp nóng hổi, khi về nhà đói và lạnh, được mẹ múc ra từ chiếc nồi áp suất cũ. Tất cả những điều đó, đã giúp tôi vượt qua những cơn tự hoài nghi bản thân mình và thấy thế giới này thật tối tăm đôi lúc.

3. Trước khi đi ngủ, rửa chân. Chân sạch bóng

Trong này tôi muốn nói tới hai chuyện: thói quen và điều sung sướng.

Về câu chuyện thói quen, chắc hẳn ai cũng có. Ít nhất là một, nhiều là cả một routine cho các hoạt động trong ngày của mình. Tôi thì không set up một loạt các hoạt động nối tiếp nhau để lặp lại vào một thời điểm nhất định như sau khi ngủ dậy hay tối trước ngủ. Có nhiều người họ dậy rất sớm và chạy bộ, uống một cốc nước chanh pha loãng mật ong để giải độc tố và bù nước. Có người làm một lộ trình skincare về tẩy trang, dưỡng ẩm và chăm sóc cá nhân. Tôi không phải tuýp người như vậy, nhưng tôi cũng có một vài hoạt động cụ thể đem lại cho tôi sự an toàn và thoải mái khi ở nhà. Thói quen và nhịp điệu ổn định có tác dụng khiến tâm lý người ta an bình hơn, đỡ mất thời gian cho việc suy đoán và quyết định mình muốn làm gì lúc này. Những em bé thường được các cô trong nhà trẻ thiết kế một lịch hoạt động, để các em quen và nhớ kỷ luật trong lớp. Những người mắc chứng OCD nặng luôn phải lặp đi lặp lại một hành động để xoa dịu sự căng thẳng trong tâm trí. Quay lại thói quen của tôi, ưa thích nhất là phải rửa chân trước khi đi ngủ. Việc làm này chắc đã phải lặp lại hàng tỉ lần rồi! Dưới làn nước, bàn chân này đưa lên mặt trước của chân kia, kì cọ thật sạch sẽ. Chúng tự do nô đùa với nhau sau một ngày dài tiếp xúc với đủ chất liệu từ rắn, mềm, cứng,.. Cuối cùng, đôi chân sạch sẽ được nghỉ ngơi thoải mái trên giường là một đặc ân cuối ngày.

Tôi nghĩ rằng, dù bạn chỉ có một thói quen lành mạnh, điều đó cũng đã tốt. Tôi thì ưa sạch sẽ. Đó là lý do tại sao mà tôi nhắc đến ở trên, khi nhìn thấy chân sáng bóng, lại là một niềm sung sướng, cứ như chất dopamine được kích hoạt liền lúc đó vậy. Và điều đó cũng nghĩa là, sàn nhà tôi phải sạch lắm mới giữ chân khi rửa chả mấy dơ như vậy. Đừng hiểu lầm, tôi không tự nhận là một kẻ chăm lau nhà. Nhưng không hiểu sao, việc lau dọn vào mùa hè lại xảy ra nhiều hơn tổng 3 mùa khác cộng lại. Mà chính xác bây giờ là mùa hè, nên thói quen này mới được sử dụng một cách triệt để. Phần vì tôi thích sự mát mẻ của nước: nước lạnh khi tôi động vào, hơi nước bay lên khi quạt công suất lớn thổi đến. Cái mát lịm hơi giá giá của sàn đá khi đã lau. Sướng! Khi đặt tay vào, nóng hổi đến đâu cũng được phù mát; như một miếng thịt bỏng được đặt lên phiến đá. Phỏng dịu xuống ngay tức khắc! Hay ho hơn là những rối rắm trong đầu tức thì cũng gọn ghẽ đâu vào đấy. “Một bà phù thủy với cây chổi và chiếc xẻng hót rác, dọn hết những bụi bẩn trên sàn, tống khứ những đồ cũ kĩ, dẹp gọn những chai lọ lộn xộn. Sau đó bà dội một xô nước lớn lênh láng, miệng ca bài thần chú thưở xưa. Bà cười ha hả thích thú khi những mảng màu xinh đẹp bắt đầu xuất hiện trước mặt bả. Căn nhà thoáng chốc thành căn gác thơ mộng xinh xắn, với những dây leo vạn niên thanh xanh mát trên chiếc kệ ánh dương cạnh cửa kính. Hai hàng trúc nhỏ thẳng tắp như hai hàng chú lính chì dũng cảm, bồng súng, canh gác vùng biên xứ. Một con voi hồng bằng bông với cắp mặt hiền từ đang nằm dài dưới nắng. Lấp lánh! Mọi thứ thật lấp lánh! Sự buồn khổ của bà phù thủy bỗng chốc tan biến mà hóa thành nụ cười tươi xinh của cô công chúa nhỏ.” Ấy! Là tôi đang nói về chính mình

Bạn có nghĩ rằng, một câu chuyện về dọn dẹp nhà cửa một cách buồn tẻ lại được viết thành một áng văn thơ mà rất nhiều người đọc không? Tôi tin chắc rằng đã có người làm điều đấy. Và chả phải Vlog đã khiến cho đời sống nội trợ và nhà cửa trở nên rất thơ mộng và nhẹ nhàng đó sao. Trên những kênh youtube nổi tiếng, người ta hay bày ra những chuyện đấy. Những người xem thì được thư giãn, còn người làm chí ít được chia sẻ khung cảnh xinh đẹp của mình với khán giả. Họ phần nào cũng thấy nhẹ nhõm, tôi chỉ được biết thế thông qua cách họ chia sẻ. Chúng ta có thể nhìn cuộc sống của họ một cách đầy ngưỡng mộ và ao ước. Chỉ cần đừng quên rằng, chúng ta cũng có một căn nhà như thế, cần được chăm sóc. Và tạo động lực để những niềm hạnh phúc bé nhỏ được khởi tạo một khi đã lau dọn xong.


Câu chuyện có thể được kéo dài thêm nữa, vì tôi biết rằng để lượm dopamine tạo thành tràng hạt hạnh phúc thì tôi còn phải kiếm nhiều lắm. Ắt 365 hạt tương ứng với 365 ngày một năm cũng không hết. Tuy vậy, 3 hạt cũng có thể tạo thành một chuỗi rồi phải không. Công cuộc tìm kiếm hạnh phúc, dĩ nhiên đâu phải mình tôi kiếm. Mà cũng không dễ để chỉ liệt kê ra là ta thấy mà nắm bắt. Đúng, để nắm bắt, ta phải thấy. Để thấy ta phải tìm. Và để tìm, ta phải tin rằng chúng có tồn tại. Tôi hi vọng rằng sau một ngày dài thế này, không chỉ các bạn mà còn bản thân tôi, tin vào ngày mai. Rằng chúng ta tự sẽ kiến tạo được hạnh phúc cho mình.

Một hạt Dopamine cho bạn, người khán giả đáng mến!

Bắt đầu với những hạt cà bé tí
Rồi đến hoa tím rơi trong chiều nhạc
Ngày hôm sau, bình minh lại đến!

4 Comments

  1. Lâu lâu tui cứ quên việc scan toàn thân. Xong rồi lại rơi vàng trạng thái “tui buồn hông biết vì sao tui buồn.”
    May quá ngoài kia còn có bạn đi rải hạt cho tui khỏi quên hỏi thăm chính mình ❤
    Xin đa tạ ❤

    Liked by 1 person

    1. Cám ơn nha! ⭐️🌟
      Hôm nay tui đọc dòng này thấy hiểu tại sao mình ấm lòng quá trời. 🍀☘️❤️
      Có gì cứ ý kiến cho tui nhé!!

      Like

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.