Thơ Xoa Dịu, dành cho người đang đi tìm

Chúng mình làm thơ, để an ủi nhau!
[…mình sẽ không nói là mình hiểu và biết hết tất cả những điều mọi người đang trải qua vì rằng mình đã từng như thế. Mình không biết đời sống của bạn rõ như bạn, nhưng mình chỉ muốn nói, bạn không cô đơn một mình với nỗi buồn trên thế gian này. Dù thật sự lúc này bạn cảm thấy thế, thì hãy cảm nhận nó thật rõ, vì chúng có lý do để xuất hiện trong cuộc đời chúng mình. Vì chúng có thể đáng giá bên trong dù bên ngoài chúng xù xì, xấu xí. Và bạn có mình ở đây, ngồi cùng và nắm tay bạn…]

Hạt mầm của bạn khi nào mới nở?

“Suy nghĩ và viết ra thế giới quan của bạn.”
Khi phải nghĩ tới việc viết ra thế giới quan, tớ khá là băn khoăn. Tớ tự hỏi phải viết nội dung gì? Tớ lo lắng làm sao diễn tả được những điều mình mong đợi; những điều mình đang có và thông điệp của mình tới vũ trụ. Tớ bắt đầu suy nghĩ về cuộc đời của mình và những niềm tin sâu sát đã theo mình năm tháng. Vào một sáng, tớ tỉnh dậy với chiếc đầu rỗng, cầm bút và ngồi vào bàn, viết một mạch lên trang giấy chi chít chữ. Khi tớ ngẩng lên, tớ cảm thấy mình được trôi chảy tự do. Vài ngày sau, khi đọc lại những gì mình viết, tớ nhận thấy thế giới quan của mình.

Lá phong mùa này rơi nhiều quá! – Chuyện kể cho người cần rừng

Một màu vàng rực đã hạ nhiệt do trời bắt đầu sẩm tối, tôi bước chân nhanh hơn, khu rừng này còn quá nhiều thứ để khám phá mà tôi chưa biết hết. Tôi đã bảo với các bạn rồi mà. Khu rừng này cũng giống như tâm trí của bạn.