
Gửi tới những người bạn những chỉ dẫn nhỏ nhoi về thực tập “thiền”. 🌱Khi cơ thể quen với tốc độ từ tốn của các chuyến động, sự chú ý vào điều đang làm trở nên rõ nét hơn. Đôi khi có những khoảnh im lặng, đôi tai mình nghe thấy những tiếng bé xíu của hoạt động bên ngoài và trong phòng, tiếng chim hót, tiếng nước chảy, tiếng ai làm rơi cái móc quần áo, tiếng nồi cơm bật nhẹ, tiếng một con ruồi/ong vô tình mắc kẹt.\
Vào những giờ phút ấy, mình còn có thể nghe thấy cả tiếng lòng lo âu đôi chút, tiếng thở than của tâm trí khi mệt nhọc và tiếng réo nhẹ của chiếc bụng đói.
…
Từ đó, thở và ra, như thổi một quả🎈 bay.
Bức ảnh được truyền tải qua trang Norwegian Health & Wellness (Một trang viết về sự mạnh khỏe và chăm sóc tâm trí, đường link trang là https://norwegianhealthwellness.com/)

Xin được dịch trơn 12 điều cho những ai cần tới
- Làm mỗi lúc một việc
- Làm chậm rãi và khoan thai
- Làm đầy đủ và trọn vẹn
- Giản đơn việc làm của bạn.
- Để khoảng nghỉ giữa các hoạt động/buổi làm việc
- Tạo một sự tuần tự cho các hoạt động
- Định rõ thời gian cho những việc cần thiết
- Giữ lại một khoảng thời gian, chỉ ngồi yên lặng
- Mỉm cười và hỗ trợ người khác
- Biến việc dọn dẹp và nấu ăn hàng ngày trở thành thiền hành
- Hướng suy nghĩ của mình vào những điều thật sự cần thiết
- Sống giản đơn
(*Nếu như ai đó có thể đưa một góc dịch khác, gần hơn với ý hiểu và ngôn từ, xin hãy viết cho mình biết. Mình mở lòng với những từ ngữ khác)
Lý do mình chia sẻ những điều này, đó là suốt khoảng thời gian sống một mình vừa qua, thứ giúp mình giữ được sự bình yên là những khoảnh khắc “thiền”. Thiền không phải chỉ là ngồi một nơi, nhắm mắt và cố gắng tịnh tâm. Đối với mình, “thiền” là được sống trọn vẹn và để tâm tới con người mình trong hoạt động mình đang làm. Tất cả những điều tốt đẹp và mâu thuẫn. Mình được nấu ăn và lau bàn một cách yên lặng, mình nhận thức rằng mình đang nấu cho mình, với những củ qua do tay mình chọn, với nhát cắt do chính mình làm. Mọi thứ chậm rãi và từ tốn như thể tâm tư của mình sẽ được thổ lộ bằng hết qua những hạt gạo được vo, căng tròn trong nước. Trước đó, mình từng có một cuộc trò chuyện với một người đã trải qua cơn khủng hoảng trầm cảm. Họ nói rằng, cái khoảnh khắc khiến họ cảm nhận sâu sắc nhất vòng tay an ủi cho nỗi đau khổ bên trong mình là lúc nặn cookie. Không hiểu sao lúc ấy lại đem lại cho họ sự bình an đến thế. Vì thế, họ cứ tuần tự nặn, nặn tiếp.
Nếu như bạn chưa nhận thức rõ về điều gì gây ra khổ đau cho bạn và cảm giác chưa lành vẫn còn đấy, mình muốn gửi tới bạn một cái ôm và niềm san sẻ về mặt tinh thần. Mình mong rằng chúng sẽ đến sớm sau những nỗ lực tìm kiếm không ngừng của bạn. Và rằng, bạn vẫn đẹp theo cách của riêng mình. Và tâm hồn bạn vẫn đáng giá. Nỗi buồn và đau đớn sẽ là vật cản khiến bạn khó nhìn thấy những mặt rực rỡ và đáng yêu. Đối diện với chúng hẳn là khó khăn và mình mong rằng chúng không khiến bạn đánh mất niềm hy vọng. Tiếng nói bên trong mỗi người đều có quyền lên tiếng, dù chúng bị chèn ép như thế nào nữa.
Mình rất biết ơn những người đã theo dõi chiếc blog này và đọc những dòng viết này. Những người đã gieo tới cho mình cảm giác được chào đón khi hiện diện. Hãy biết rằng, mình luôn mong muốn gặp được các bạn ở đây. Xin cám ơn việc được viết trở lại này, sau một khoảng thời gian dài đóng băng trong đầu; cám ơn Bâu_người đồng hành yêu thương và nâng đỡ của mình suốt khoảng thời gian vừa qua. Mình nhận ra rằng mình thường xuyên bỏ quên chính mình, và nhìn xung quanh, mình hiểu rằng mình không phải người duy nhất. Vì thế, nếu bạn đã bỏ quên bản thân một lúc nào đấy, xin hãy gửi tới bạn ấy một lời cảm ơn chân thành, đơn giản vì đã sống.
🌻Mình sẽ gặp lại các bạn, sớm!