
Ngày Bắt Đầu chuỗi hoạt động 1 năm – 100 hoạt động SÁNG TẠO – NGHỆ THUẬT – CHỮA LÀNH
Xem bài viết giới thiệu tại đây: https://duongtiemcan.com/2020/06/04/1-nam-100-hoat-dong-sang-tao-nghe-thuat-chua-lanh/
Đã bao giờ cậu tự hỏi mình rằng, có những phương thức nào để cậu có thể hiểu bản thân mình hơn mà không quá phải đối diện vồ vập thẳng thắn với những sự thật xấu xí trong mình. Bởi sao có thể đối diện với những đớn đau quá khó nói lên được thành lời, mà nói thật lớn với bản thân mình hay trò chuyện với người khác? Có thể, cậu đã từng xấu hổ, ngập ngụa trong những dối lừa bản thân. Xung quanh cậu đen kịt và bỗng dưng có một tia sáng mỏng ngay trước mặt. Liệu cậu có đủ dũng cảm nắm lấy tia sáng ấy và đưa bản thân thoát ra ngoài?
Tớ đã từng quá sợ hãi khi nói ra, những xúc cảm xấu xí hiển hiện quá rõ trong lòng nhưng lại lo sợ người trước mặt sẽ không hiểu được lời tớ, không hiểu được những điều tớ trải qua. Tớ đã nghĩ bản thân mình sẽ phí thời gian một cách vô ích vào chuyện bộc lộ những đau đớn bản thân mình. Những giằng xé trong tớ kêu lên “dừng lại” nhưng có chỗ lại kêu lên “cất tiếng”. Giờ phút tớ nói ra những sự thật ẩn giấu lằng nhằng đó, cả cơ thể tớ nhẹ bõm; cảm giác như cậu cắt phựt một sợi dây móc tảng đá khổng lồ trong lòng. Chúng rơi hết xuống và chuyển hóa.
Tớ đoán rằng, ai cũng đã từng thử ít nhất 1 cách để tìm hiểu bản thân mình. Đó có thể là những lời tâm sự nhỏ to với người bạn học, những lời ẩn dụ với người đồng nghiệp, những ngày làm xuyên đêm để chứng tỏ bản thân mình được việc với sếp. Đó có thể là qua những event học kĩ năng để nâng tầm giá trị bản thân, là những buổi cãi lộn với người yêu để được nói quan điểm của mình, là tìm tới những bản nhạc sầu trong ngày mưa buồn hay là những trang nhật ký chi chít chữ. Cũng có người mạnh dạn tìm 1 nhà tâm lý học để được tham vấn – trị liệu những tổn thương sâu sắc.
Liệu cậu có nắm lấy tia sáng nhỏ mà kéo mình ra khỏi những ngập ngụa tinh thần?

Vì tất cả mọi người đều có cách riêng của mình. Tớ ở đây, cung cấp cho cậu một góc nhìn của biểu đạt nghệ thuật trên thế giới tinh thần mà tớ khám phá được. Qua những bài tập này, cậu có thể tìm thấy niềm vui, cậu có thể tìm thấy những vết thương lòng còn ẩn giấu. Dù cậu tìm thấy gì đi chăng nữa, đó cũng là bước đầu tiên để cậu chuyển hóa chính mình. Để chữa lành những dấu cắt mà con người chân thật bên trong đang mang.
Những bài tập này tớ được học, đọc và tham khảo từ khóa học, nguồn trang về “Art therapy” và chính tớ đã thực tập chúng. Tớ sẽ ghi rõ điều ấy ở phía dưới, và nếu cậu đang có giấy bút gần đó hãy làm điều này với tớ. Nếu cậu không có, tải app vẽ trên ứng dụng điện thoại hoặc máy tính nhé!
Và giờ chúng ta bắt đầu.
1. Tưởng tượng người nghệ sĩ trong cậu
Nhắm mắt lại và tưởng tượng tới một nơi bình yên của cậu. Nơi đấy có thể cậu tự tạo ra hoặc là nơi có thật cậu đã từng đến. Bất kì nơi nào khiến cho cậu có cảm giác yên bình và an toàn được là chính mình. Đó có thể là ngọn đồi cỏ xanh mướt, có thể là biển cả, cũng có thể là bầu trời nắng sớm. Cảm nhận không gian đó quanh cậu, từng chiếc lá chạm vào làn da, nhiệt độ không khí ấm áp và âm thanh nhè nhẹ lướt quanh đôi tai. Thở vào và thở ra một cách nhẹ nhàng. Mang đầy buồng phổi cậu hơi thở trong lành từ vũ trụ và đưa ra mọi thứ buồn lo. Đến khi cậu cảm thấy hơi thở của mình yên bình, hãy tưởng tượng ra người nghệ sĩ ẩn giấu sâu trong mình. Gọi tên người nghệ sĩ, ngắm nhìn sự tỏa sáng của người nghệ sĩ trong cậu, cậu lúc đó trông như thế nào? Cậu cảm thấy điều gì khi nhìn chính mình như một người nghệ sĩ? Không có phán xét, không đánh giá chỉ có chấp nhận và tin tưởng. Hãy lặp lại 1 điều: Tôi là người nghệ sĩ và tôi là người chữa lành.
Quan sát bản thân mình thật kỹ càng và chậm rãi khi làm điều đó. Khi mở mắt ra, tớ đề xuất cậu vẽ lại điều cậu đã thấy
2. Nắm bắt bản chất cá nhân
Nhắm mắt lại và hãy để mình tưởng tượng về bản chất cá nhân của mình. Khi nhắc tới điều này, hãy thử để chiếc đầu trống rỗng và suy nghĩ sẽ tự do xảy đến. Từ ngữ nào đến đầu tiên khi cậu nhắc tới bản chất của mình? Trong sáng? Mạnh mẽ? Nhẹ nhàng? Tỏa sáng? Cứng rắn? Bình yên?…..
Hình ảnh nào mô tả rõ ràng nhất về cậu? Một cô gái yêu thương mọi chuyện nhỏ bé trên đời? Một chàng trai có tâm hồn thi sĩ? Một hòn đá? Một cái cây? Một dòng suối?
Những câu hỏi được đặt ra tại thời điểm này như. Bản chất cá nhân của cậu được thể hiện bằng thứ gì? Người như thế nào sẽ mang đầy đủ bản chất của cậu? Những đức tính nào cậu muốn nhắc về bản thân mình? Điều gì khiến cậu cảm thấy là chính mình? Cậu đã vượt qua những khó khăn như thế nào? Biểu tượng của cậu là gì?….
Để cho mình 5-10’, hoặc thậm chí là hơn. Nhưng hãy nhớ rằng, để chiếc đầu rỗng và chào đón mọi thứ xảy đến với cậu. Cậu có thể vẽ lại chúng sau đó. Tớ đề xuất việc viết lại các từ nghĩ đã xảy đến nữa.



3. Vẽ cảm xúc của cậu tại thời điểm này
Rất nhiều khi những cảm xúc của chúng ta được sinh ra nhưng lại không được chào thế giới. Có rất nhiều những cảm xúc được giấu nhẹm đi một góc tối nào đó mà không khi nào được nhìn nhận thấu đáo. Cảm xúc là chiếc khiên bảo vệ chúng ta và cũng là con đường dẫn lối chúng ta với chính mình. Nếu cậu đã từng nghi ngờ những cảm xúc mình có, hãy 1 lần cho chúng một cơ hội được nhìn thấy. Nếu cậu đã từng ghét bỏ cảm xúc của chính mình, hãy để cho chúng được làm chất liệu biểu lộ ra ngoài. Từ sự tức giận, ghét bỏ, yếu mềm, vui sướng hay tự hào hãy biểu lộ chúng trên trang giấy.
Điều cậu cần chỉ là mấy cây bút và một mảnh giấy. Không khó phải không? Thậm chí cậu làm trên app điện thoại hay máy tính cũng được luôn. Đặt mình một số câu hỏi trước khi bắt đầu. Hiện tại tôi đang cảm thấy như thế nào? Những cảm xúc gì đang hiện có trong tôi ngay lúc này?

Ở giữa là bông hoa vàng đỏ đại diện cho các giấc mơ đang thành hình. Những hạt đen xung quanh vừa là “bom đạn” lo âu đang đe dọa thực hiện; vừa là những hạt mầm có thể nảy nở, thành các “cây con” nếu tớ biết cách chuyển hóa. Tớ cảm thấy được như vậy trong lúc vẽ. Nếu cậu để ý kĩ, ở trên cùng vẫn có hạt mầm loang lổ đỏ với đen, lá với hạt bởi tớ còn sự lo lắng mà không thể trau chuốt vẽ thành chiếc lá được. Tớ học được cách chấp nhận những điều mình không thể kiểm soát được lúc ấy.
Nhắm mắt lại để cho mọi thứ đến với cậu. Nó có thể chỉ là những màu sắc, có thể là hình ảnh hoặc dòng chữ. Mở mắt ra và thực hiện điều cậu thấy trên trang giấy. Hãy cứ thoải mái thể hiện tất cả những gì mình có, không có gì ép buộc xấu hay đẹp cả. Cũng giống như cảm xúc vậy, chúng chỉ cần được nhìn nhận mà thôi.
Nghệ thuật là công cụ tuyệt vời đề sáng tạo và cũng là con đường độc đáo để tiếp cận bản thân mình. Những cảm xúc được giải phóng trên trang giấy, tấm vải hay những lời hát ngân nga đều thể hiện con người cậu. Người xem có thể không cần phải biết cậu đã ở trong đó. Nhưng hơn ai hết, cậu biết được bản thân mình đã sống thế nào.